Ánh trăng chân phúc

Đã đọc: 2264           Cỡ chữ: Decrease font Enlarge font
image

Không biết bao nhiêu lần, tôi đã ngắm ánh trăng này. Trăng đêm nay tròn và sáng quá. Như lẽ thường nhiên, mỗi tháng trăng tròn rồi lại khuyết, khuyết để lại tròn, nhưng ánh trăng trí tuệ của lòng con sao chưa chịu tròn mà vẫn còn khuyết mãi?

Đốt mấy ngọn nến, thắp vài nén hương trong chánh điện và tổ đường, rồi bước ra ngoài tượng Quan Âm Bồ Tát, thành kính dâng hương với tất cả lòng chí thành, ba lạy phủ phục để tiếp nhận năng lực của Ngài. Nhìn lên trên cao, giữa không gian ảo huyền thanh tịnh, tôi thấy rất rõ ánh trăng sáng ngời đang tỏa chiếu xuống cuộc đời đầy đảo điên vọng tưởng. Hồi sáng, mở ti vi, tôi mới biết nước Bỉ đang trong tình trạng bi thương vì khủng bố hoành hành. Lòng buồn man mác! Đêm nay, ngồi đây nhìn trăng, tôi chấp tay thành tâm nguyện cầu cho thế giới mãi mãi dịu mát và khiết tịnh như ánh trăng.Ôi, ánh trăng đang lơ lững giữa bầu trời, phải chăng chính là biểu tượng của thế giới nội tâm!

Lắng đọng tâm tư, tôi nhìn lên bầu trời thanh tịnh, ánh trăng đang từ từ nhô lên khỏi những ngọn bạch đàn cao ngất. Càng lúc càng sáng, rồi ánh trăng lửng lơ giữa bầu trời bên cạnh vô số vì sao đang lấp lánh. Khoảng nửa đêm, ánh trăng ghé thăm những ngọn bạch đàn, những hàng hoa nguyệt quế, những hàng trúc đào mới trồng và những hàng tre bên hông chùa. Ngồi đây, lòng tôi đang thưởng thức ánh sáng chan hòa của trí tuệ từ bi, trái tim tôi đang say sưa bởi những làn gió hiu hiu dưới những rặng tre chứa chan tình dân tộc. Tre ở đây, có thể đẹp và xanh hơn những bụi tre được Thầy Trị Sự trồng bên hông chùa Kim Huê năm nào. Vì chúng được chăm sóc và dưỡng nuôi kỹ lưỡng. Nhưng, ban đêm ở đây, tuyệt nhiên không có tiếng reo vang nô đùa của trẻ thơ, tiếng hát hò của những người hàng xóm ru con ngủ hay tiếng xào xạc của lũy tre làng đang ban trao khúc hát dạt dào dưới ánh trăng khuya.

Nhìn ánh trăng tròn, bất chợt, tôi nhìn lại ánh trăng tâm thức của lòng mình. Không phải chỉ thơ mộng hay huyền thoại, mà nó thực sự đang tỏa chiếu ánh sáng ngọt ngào giữa niềm cay đắng. Ánh trăng trí tuệ và tình thương diệu hiền như đất trời lồng lộng, như mây gió mênh mông sẽ không bao giờ mất, mà vẫn cùng thế giới đại đồng soi sáng cõi nhân gian. Dù cuộc đời có đổi thay trăm ngả, cuộc sống có tàn tạ thăng trầm, xưa-nay, mới-cũ, nhưng sức sống tâm linh, nguồn tuệ trí minh minh như thật vẫn mãi mãi thiên thu!

Ánh mắt, con tim này phải chăng là biểu tượng sắt son ngời sáng của ánh trăng huyền sử còn lưu lại chốn nhân gian. Dù đường đời vạn nẻo, nhưng ngày trở về với quê hương muôn thuở vẫn đợi chờ. Hạnh phúc cho những ai còn nâng niu trân quý, giữ gìn một ánh trăng thiêng. Hôm nào nơi đây giông bão kéo về với những trận cuồng phong đen tối. Đêm nay, vầng trăng ngà ngọc nhô lên đầu những ngọn bạch đàn, những hàng tre xanh tươi trong gió mát trăng thanh, làm cho trái tim khởi phát niềm tin một tương lai tươi sáng.

Ánh trăng đang len lỏi qua khu rừng bên hông chùa, rồi soi rọi vào từng góc sân nhà của những người hàng xóm. Nhưng trăng ơi, trăng có biết bên đây, tôi đang lẵng lặng ngắm nhìn một cách vô tư sâu lắng?

Ánh trăng đêm nay đã vẽ lên khuôn mặt của đất trời một vẻ đẹp nhân ái diễm huyền, đã khắc họa lên cỏ cây hoa lá một nhân dáng khoan thai thánh thiện. Nhờ vậy mà con người dưới trần gian này trở nên hiền lành, từ tốn, e ấp, hồn nhiên như ánh trăng rằm. Những tâm thức tranh giành, giận tức, sân si trong cuộc đấu tranh sống còn, giờ tan biến hoàn toàn. Ánh trăng huyền diệu này đã giúp con người có sức mạnh diệu kỳ, có công năng siêu việt, khiến những nặng nề của trần gian tục lụy nhường bước cho tâm thức thanh tịnh nhẹ nhàng. Đêm nay, nhìn ánh trăng huyền diệu, bỗng nhiên tôi tự hỏi lòng mình, rồi đích đến của cuộc sống là gì, nếu không phải để mang lại ánh sáng thơ mộng, hiền hòa, như ánh trăng đang dịu dàng, lửng lơ trên những ngọn cây bạch đàn cao vút, như một biểu tượng ‘xung thiên chí’ của các bậc xuất trần thượng sĩ!

Xin chấp tay nguyện cầu cho những tháng ngày vất vả khó khăn đen tối qua nhanh. Xin cho mọi người thoát khỏi những khổ đau, cay đắng triên miên. Chính khi con người không còn cố công tìm kiếm những thứ bên ngoài, những thứ có giá trị ước định ảo huyền, thì mọi nghi ngờ, thủ thế, ích kỷ tự nhiên biến mất. Chính vì, một số người mang những thứ ấy vào cõi Ta Bà này, nên ánh trăng chân phúc không tỏa chiếu muôn phương. Chỉ khi nào tâm thức con người thật sự hồn nhiên, minh nhiên và vô cùng chân chất thì bao nhiêu chướng ngại do môi trường hoàn cảnh không còn. Những lớp biểu bì của tham-sân-si, kiêu căng, tự cao tự đại sẽ mất dần để thay thế lớp sinh bì mới là nhân ái, nhân bản, sáng suốt, tinh thông, trí tuệ và lợi tha. Tất cả sẽ trở thành chiếc áo giáp kiên cố trước cuộc sống đầy bon chen tranh giành, hiểm nguy độc ác. Chiếc áo giáp này được cắt may bởi những kinh nghiệm đau thương, cay đắng của cuộc đời. Mặc chiếc áo giáp đó, sau một đêm khuya nhìn trăng, tất cả sẽ trở thành bụi cát trần gian.Ôi, hạnh phúc biết bao, đêm nay, nhìn lên ánh trăng huyền sử, tôi sững sờ phát hiện ra, cuộc sống xung quanh vẫn tươi đẹp và lãng mạn vô cùng. Ánh trăng còn đó như những trái tim tha thiết chứa chan vẫn ấp ủ bên ta. Những thật thà chân thiết và tinh khiết như vũ trụ này sẽ không bao giờ mất!

Bóng mát của những cây bạch đàn trong khuôn viên chùa, bóng mát của những khóm tre xanh, những hàng dừa kiểng màu vàng thẳng tấp hai bên, bóng mát của những hàng đuôi chồn dẫn vào khu Thiền Định và Tứ Động Tâm đã cho ra sức mạnh dịu mát tâm hồn. Những bệ đá để thiền tọa, những hòn đá nhỏ biết nói, những chú tiểu đẹp xinh đã tạo nên một khung cảnh yên tịnh, thích hợp cho người tìm về tự tánh. Sự mát mẻ của nước, của hoa sen nhiều màu, của đàn cá tung tăng dưới hồ Tịnh Thủy như ban trao sức sống diệu kỳ và miền chân phúc cho những ai một lần đặt chân đến nơi này. Ở đây không có bóng dáng của những cơn sóng dữ, không có hình ảnh của những tan tác, không có khí độc của chiến tranh chém giết, mà chỉ có những nghĩa cử thân thiện, những ánh mắt trìu mến của con người đang chăm sóc những đóa hoa tâm, đang ngắm nhìn ánh trăng trí tuệ của lòng mình soi chiếu!

Nhờ mảnh đất thiêng liêng mầu nhiệm này, nhờ những phút giây tĩnh lặng lòng mình, nhờ những tháng ngày an bình tâm thức, đêm nay, khi nhìn ánh trăng nguyên trinh thánh thiện, tôi mới rút ra những bài học giá trị thiết thực từ sự trải nghiệm cuộc đời. Té ra, trên đường trở về tâm linh, người hành giả phải thở bằng chính hơi thở của mình, phải phấn đấu, trải nghiệm, chứng nghiệm những giá trị tinh thần bằng chính cuộc đời mình. Chớ nên ngây thơ dại dột đem giấc mộng chưa thành giao phó cho tha nhân.

Một giấc mộng, dù lớn lao hay nhỏ nhoi, nếu chưa được chính mình đích thân thực hiện thì vẫn còn là giấc mộng với những nỗi mơ hồ hỗn độn Thật không lợi ích gì cả khi giấc mộng vượt ngoài tầm tay, và kẻ khác lại có cơ may giày xéo dưới bàn chân của họ.

Đêm nay, nhờ ánh trăng huyền diệu sáng soi, tôi đã thấy những con người bằng xương bằng thịt có trái tim nhân bản, có tấm lòng cao thượng. Trái tim đó, tấm lòng này lắm khi phải chịu những đớn đau của kiếp người đâm thấu. Nhưng, nhờ những đớn đau thấu xương đó, con tim này sẽ đủ hùng lực dựng xây ngôi nhà tâm đức, tấm lòng nọ sẽ kết nối nhân nghĩa đạo tình.Hạnh phúc nhất là khi con người tìm ra được những ý nghĩa của đời sống. Bởi lẽ, hạnh phúc là những cảm giác mang đến từ trái tim nhân ái, từ nụ cười reo vui, từ ánh mắt hoan hỷ, từ kinh nghiệm dấn thân của những người rong ruổi trên đường lữ thứ. Niềm hạnh phúc đó được nhân đôi khi ngồi đây, giữa đêm khuya tịnh vắng nhìn lên ánh trăng sáng ngời để thấy lòng mình còn đó. Cõi lòng tỏa chiếu như ánh trăng sáng ngời, đó mới thật là ánh trăng chân phúc!!!

Chùa Phật Tổ, Úc Châu, 23-03-2016; nhằm 15-02-Bính Thân.

T.K.Thiện Hữu

 

 


Đăng ký lấy RSS cho bình luận Bình luận (0 đã gửi)

tổng số: | đang hiển thị:

Gửi bình luận của bạn

  • Bold
  • Italic
  • Underline
  • Quote

Xin hãy nhập các ký tự bạn nhìn thấy ở ảnh sau:

BÌNH LUẬN BẰNG TÀI KHOẢN FACEBOOK ( đã gửi)

Các bài mới :
Các bài viết khác :

Đánh giá bài viết này

5.00

Tags

Không có tags cho bài viết này

Đăng nhập